Video liên quan
Quay lạiMuốn chứng đạo phải tu tập 8 lớp Chánh Chánh Đạo – Phần 1
Đạo Phật tu hành không khó, nhưng vì chúng ta huân tập những thói quen lâu đời khó bỏ, cho nên cần phải có trường lớp để đào tạo mấy con thấm nhuần đường lối giải thoát theo chương trình Bát Chánh Đạo. Ở đó mấy con sẽ được tu tập tri kiến giải thoát. Từ lớp Chánh kiến Thầy dạy mấy con cách thức nhìn mọi sự vật, mọi sự kiện xảy ra để không có giận hờn phiền não nữa. Thầy rèn luyện tri kiến hiểu biết của mấy con đi vào hướng giải thoát.
Muốn chuyển đổi thói quen xấu ác thành thói quen tốt đẹp hiền thiện thì hằng ngày tu tập không làm khổ mình, khổ người và không làm khổ chúng sanh, nhờ biết sống tu tập như vậy thì huân tập nghiệp thiện trở thành chứng quả A La Hán. Quả A La Hán là quả toàn thiện, tức là thói quen thiện. Thói quen thiện là thương yêu người và động vật, cỏ cây. Khi chuyển thói quen xấu ác thành thói quen tốt hiền thiện thì làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi.
Hôm nay quý thầy mời Thầy đến đây để chúc mừng tuổi thọ Thầy. Đừng! Quý thầy đừng làm những điều thế gian đó, nó không đúng là con đường của Đạo Phật đâu. Ngày mà quý thầy cùng mọi người trên thế gian này gọi là mừng xuân, vui xuân, mừng tuổi, chúc thọ thì ngày ấy là ngày tang thương, sầu khổ và đau đớn nhất của các loài vật được đem ra giết để lấy thịt, làm thịt, làm thực phẩm để ăn mừng năm mới, để đón xuân về chúc tuổi thọ cho nhau.
Ngày giỗ, ngày Tết là những ngày truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc Việt Nam: “uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây”, nhưng hiện nay người ta lạm dụng ngày tốt đẹp ấy đã biến thành ngày tụ tập để ăn chơi nhậu nhẹt, vì ăn chơi nhậu nhẹt nên phải sát hại chúng sanh làm cỗ linh đình, biến dần ngày ấy thành ngày tội lỗi, biết bao nhiêu sanh linh phải chết cho ngày ấy. Vì sự sống, sự vui chơi của loài người, nhưng loài người là một loài động vật thông minh nhất sao lại nỡ tâm sống và vui chơi trên sự đau khổ của muôn loài vật khác?
Trong thế gian này, duy nhất chỉ có một đạo luật nhân quả là công bằng và công lý, đó là một đạo luật do từ những hành động thiện ác của con người tạo ra để phân xử lấy họ, chứ không có ai hoặc một đấng sáng tạo nào đặt ra cả. Nhân quả không trừu tượng như các con đã hiểu, nhưng phước báo của kẻ tạo ra những điều phi đạo lý chưa hết nên họ còn hưởng thêm một vài ngày, nếu phước báo kia vừa hết thì quả báo khổ đau sẽ đến với họ liền.
Con thấy mấy người tốt họ làm ăn phát đạt ghê gớm lắm, còn mấy người keo kiệt, làm mà xấu tính chi li thì họ càng ngày càng suy sụp, bởi vì tính ích kỷ, bỏn xẻn thì nó phải suy sụp thôi. Cho nên, Phật giáo dạy rất hay về nhân quả, phải cởi mở cái lòng nhân của mình càng tốt chừng nào thì phước báo mình càng chồng chất, đó là phước hữu lậu.
Buông xuống không có nghĩa trốn tránh, tiêu cực trong cuộc sống như có một số nhà học giả hiểu Phật giáo như vậy, hiểu trong tinh thần tiêu cực, thụ động. Ngược lại, Phật giáo buông xuống nhưng có nghĩa là tích cực, năng nổ làm việc để đem lại cho mình cho người có một cuộc sống ấm no đầy đủ, nhưng không vì vật chất mà chà đạp, xâu xé lên nhau để chiếm đoạt về phần mình nhiều hơn.
Định Vô Lậu là chánh định trong Đạo Phật được tu học trong hai lớp học đầu tiên trong Bát Chánh Đạo đó là Chánh Kiến và Chánh Tư Duy. Xả tâm là một loại thiền định độc đáo nhất của Đạo Phật mà khắp trên thế gian này không có một tôn giáo nào có pháp môn này. “Định Vô Lậu” là một pháp môn dùng ý thức tu tập xả tâm nên rất dễ tu, dễ xả tâm hơn các pháp khác.
Con đừng nghĩ tu hành theo Phật giáo là phải xuất gia làm Tăng, Ni mới tu tập được rốt ráo. Không phải vậy con ạ! Đạo Phật là chân lý của con người, cho nên sự tu tập của Đạo Phật là sự sống đúng đạo đức không làm khổ mình khổ người. Vì thế, mọi người trong các tầng lớp xã hội đều có thể dành thì giờ học tập đạo đức này đều được cả. Trong cuộc sống hằng ngày buôn bán con vẫn tu tập được, nhưng phải có sự quyết tâm buông xả, phải có sự thông suốt lý nhân quả.
Cho nên, khi Thầy giảng, các con suy nghĩ thấy đúng, hiểu biết rất rõ ràng và cụ thể và tâm nguyện chúng ta tha thiết đúng với vị Phật đó, đúng với Pháp đó và đúng với sự nghiêm trì giới luật của vị Tăng đó, đúng với ước nguyện của chúng ta mong muốn đạt được, thì lúc bấy giờ chúng ta mới chắp tay lên phát nguyện để mà xin thọ Tam quy.
Đạo Phật là đạo đức không làm khổ mình khổ người. Đến với Đạo Phật là tự giác, tự nguyện để giúp cho bản thân mình thoát ra khỏi bốn sự đau khổ của kiếp làm người: sanh, già, bệnh, chết. Tu theo Đạo Phật là phải giữ gìn giới luật, bắt đầu từ 5 giới. Bởi vì Đạo Phật là đạo đức nhân quả, nên lấy cái thiện chuyển cái ác, giới luật của Phật là thiện pháp sẽ chuyển ác pháp, giúp cho cuộc sống chúng ta được hạnh phúc, bình an…
Chúng ta khởi lòng thương yêu thì từ trường thiện đó nó sẽ biến trong vũ trụ thành mưa thuận gió hòa cho mấy con sống. Nó không có sanh làm loài vật, bởi vì sanh làm loài vật phải có thiện, có ác, có khổ rồi. Cho nên, lòng từ mấy con càng phóng xuất bao nhiêu thì cuộc sống mấy con bình an bấy nhiêu.